"Tôi chẳng hy vọng gì. Tôi chẳng sợ hãi gì.Tôi tự do". (Nikos Kazantzaki)
"Osho thân mến,
Tôi chỉ tò mò hỏi vậy thôi, không có ý gì khác, là ông đã đọc quyển "Zorba The Greek" (Zorba người Hy Lạp) của Kazantzakis chưa? Tôi rất thích quyển sách đó. Có phải ông muốn chúng tôi cũng giống như Zorba không? Ít nhất ra, tôi hiểu những gì ông nói là như vậy."
Tôi đã là "Zorba The Greek" từ bao đời bao kiếp đến nay. Tôi không cần phải đọc quyển sách đó; đó là tiểu sử của tôi. Và cũng đúng là những gì tôi muốn các anh phải như vậy.
Anh phải sống vui vẻ lên, anh phải thoải mái, an lạc, thư thái sống hồn nhiên đi, anh đừng tạo ra những rắc rối không cần thiết. Chín mươi phần trăm những vấn đề rắc rối do anh gây tạo ra bởi vì anh nhìn đời quan trọng quá, anh nhìn đời nghiêm trọng quá. Sự nghiêm trọng đó chính là nguyên cớ chính của mọi rắc rối trên đời này. Hãy hồn nhiên đùa giỡn với cuộc đời, và anh sẽ không vuột mất một cái gì - bởi vì cuộc đời chính là Chúa, chính là Thượng Ðế.
...Anh hãy sống, sống thực thụ, sống chan hòa, sống tràn trề sinh lực. Anh hãy sống trọn vẹn từng phút giây một y như đây là phút giây cuối cùng của đời anh. Anh hãy tập trung tất cả năng lực, tất cả sinh lực của anh để sống; anh hãy để ngọn đuốc tâm linh của anh bùng cháy, cháy thật mạnh. Dù nó bốc cháy lên chỉ trong giây lát, cũng đủ rồi. ..
Anh có thể sống một cách thờ ơ, lãnh đạm, nhạt nhẽo, anh có thể sống một cách trưởng giả hay một lối sống trung lưu. Anh cứ tiếp tục sống như vậy đi, anh cứ lê lết con người anh như thế cả triệu năm - nhưng anh chỉ tích chứa được cát bụi mà thôi, không có gì khác. Tuy nhiên, chỉ cần một khoảnh khắc trong sáng, một khoảnh khắc tự phát, một khoảnh khắc tổng hợp trọn vẹn, anh sẽ bùng cháy lên như ngọn đuốc. Chỉ cần một chút khoảnh khắc thôi là quá đủ rồi! Một khoảnh khắc thôi sẽ làm anh trở nên bất tử vĩnh hằng, và từ khoảnh khắc được sống trọn vẹn tuyệt vời mầu nhiệm đo, anh đi vào cõi viên mãn đời đời. Ðó là toàn bộ thông điệp của tôi cho các môn đệ ẩn tu của tôi: "Hãy biết sống và sống như thế nào để anh không bao giờ nuối tiếc, hối hận là đã sống uổng phí một kiếp người - Không bao giờ!
... Hãy sống phút giây hiện tại thật trọn vẹn, càng nhiều càng tốt. Anh đừng tỉnh táo quá, bởi vì tỉnh táo quá sẽ dẫn anh đến mất trí đấy! Anh hãy để một chút gàn dở, một chút khùng điên hiện hữu trong anh. Cái chất gàn dở, điên điên đó sẽ làm đời anh thành mật ngọt, sẽ làm anh hưng phấn tột đỉnh. Cái chất gàn dở điên điên đó sẽ giúp anh dám vui đùa, dám đùa cợt cuộc sống, và anh thực sự thỏa thích vui thú trong cuộc sống, nó sẽ giúp anh thư giãn tâm trí.
Một người quá tỉnh táo thì hoàn toàn đeo cứng vào cái đầu chất ứ tri kiến, quan niệm, thành kiến, hắn ta không thể tụt xuống được. Hắn sống ở thượng tầng lơ lửng đó. Nhưng anh, anh hãy nên sống ở khắp mọi nơi, đó là nhà anh! Sống ở trên lầu, tốt; sống ở tầng trệt hả, cũng tốt - và ngay cả sống ở dưới tầng hầm thì cũng tốt. Hãy sống khắp nơi, mọi chỗ, vì đó là nhà anh. Và đừng chờ đến lần tới, đến ngày mai, đến kiếp sau, tôi rất muốn nói cho bà lão đó hiểu rằng như thế, vì lần sau sẽ không bao giờ tới, ngày mai sẽ không bao giờ tới.
Không phải là anh không tái sanh trở lại, anh sẽ tái sanh đi, tái sanh lại hoài, nhưng cứ mỗi lần tái sanh, anh đã quên sạch đi quá khứ. Và rồi anh sẽ bắt đầu làm lại từ đầu, bắt đầu từ ABC.
Hãy là Zorba. Hãy nhớ kỹ là: yêu thích sách suông không giúp ích được gì cả, chỉ có "trở thành" mới có thể giúp ích được.
Anh nói: "Tôi thích quyển sách này vô cùng. Có phải ông muốn chúng tôi giống hệt như Zorba không?"
Không phải giống hệt như vậy, bởi vì tôi không muốn có nhiều Zorba trên cuộc đời này. Không phải giống hệt như vậy, bởi vì sẽ xấu, đơn điệu và buồn chán vô cùng. Anh hãy là Zorba theo cách của anh - chứ không phải giống hệt như Zorba.
Ðừng bao giờ bắt chước một người nào cả, đừng bao giờ là kẻ bắt chước, đó là "tự sát." Anh không bao giờ có thể vui sống, tận hưởng an lạc được nếu anh bắt chước một người nào đó. Anh sẽ mãi mãi chỉ là một tấm giấy carbon, sao lại hình ảnh của người nào đó, anh không bao giờ là bản chính cả. Và tất cả những gì xảy ra trên đời như cái thực, cái đẹp, cái tốt, tự do, thiền định, tình yêu - đều xảy ra trên bản chính chứ không bao giờ trên tờ giấy carbon in chép ra. Anh hãy cảnh giác, coi chừng - đừng giống hệt ai cả: rất nguy hiểm. Nếu anh bắt đầu đi theo vết chân Zorba và làm đúng theo những gì Zorba làm thì anh sẽ gặp rắc rối đấy. Con người thường hay bắt chước như vậy!
Hãy học từ Zorba, học sự bí mật nhưng đừng bao giờ thử bắt chước cái gì cả. Hãy học cái thái độ đó, hãy tán thưởng nó, hãy đi sâu tận vào trong nó, hãy ủng hộ nó, hãy chia xẻ với Zorba, nhưng rồi anh phải đi con đường của riêng anh.
Anh hãy là anh!
Anh phải sống vui vẻ lên, anh phải thoải mái, an lạc, thư thái sống hồn nhiên đi, anh đừng tạo ra những rắc rối không cần thiết. Chín mươi phần trăm những vấn đề rắc rối do anh gây tạo ra bởi vì anh nhìn đời quan trọng quá, anh nhìn đời nghiêm trọng quá. Sự nghiêm trọng đó chính là nguyên cớ chính của mọi rắc rối trên đời này. Hãy hồn nhiên đùa giỡn với cuộc đời, và anh sẽ không vuột mất một cái gì - bởi vì cuộc đời chính là Chúa, chính là Thượng Ðế.
...Anh hãy sống, sống thực thụ, sống chan hòa, sống tràn trề sinh lực. Anh hãy sống trọn vẹn từng phút giây một y như đây là phút giây cuối cùng của đời anh. Anh hãy tập trung tất cả năng lực, tất cả sinh lực của anh để sống; anh hãy để ngọn đuốc tâm linh của anh bùng cháy, cháy thật mạnh. Dù nó bốc cháy lên chỉ trong giây lát, cũng đủ rồi. ..
Anh có thể sống một cách thờ ơ, lãnh đạm, nhạt nhẽo, anh có thể sống một cách trưởng giả hay một lối sống trung lưu. Anh cứ tiếp tục sống như vậy đi, anh cứ lê lết con người anh như thế cả triệu năm - nhưng anh chỉ tích chứa được cát bụi mà thôi, không có gì khác. Tuy nhiên, chỉ cần một khoảnh khắc trong sáng, một khoảnh khắc tự phát, một khoảnh khắc tổng hợp trọn vẹn, anh sẽ bùng cháy lên như ngọn đuốc. Chỉ cần một chút khoảnh khắc thôi là quá đủ rồi! Một khoảnh khắc thôi sẽ làm anh trở nên bất tử vĩnh hằng, và từ khoảnh khắc được sống trọn vẹn tuyệt vời mầu nhiệm đo, anh đi vào cõi viên mãn đời đời. Ðó là toàn bộ thông điệp của tôi cho các môn đệ ẩn tu của tôi: "Hãy biết sống và sống như thế nào để anh không bao giờ nuối tiếc, hối hận là đã sống uổng phí một kiếp người - Không bao giờ!
... Hãy sống phút giây hiện tại thật trọn vẹn, càng nhiều càng tốt. Anh đừng tỉnh táo quá, bởi vì tỉnh táo quá sẽ dẫn anh đến mất trí đấy! Anh hãy để một chút gàn dở, một chút khùng điên hiện hữu trong anh. Cái chất gàn dở, điên điên đó sẽ làm đời anh thành mật ngọt, sẽ làm anh hưng phấn tột đỉnh. Cái chất gàn dở điên điên đó sẽ giúp anh dám vui đùa, dám đùa cợt cuộc sống, và anh thực sự thỏa thích vui thú trong cuộc sống, nó sẽ giúp anh thư giãn tâm trí.
Một người quá tỉnh táo thì hoàn toàn đeo cứng vào cái đầu chất ứ tri kiến, quan niệm, thành kiến, hắn ta không thể tụt xuống được. Hắn sống ở thượng tầng lơ lửng đó. Nhưng anh, anh hãy nên sống ở khắp mọi nơi, đó là nhà anh! Sống ở trên lầu, tốt; sống ở tầng trệt hả, cũng tốt - và ngay cả sống ở dưới tầng hầm thì cũng tốt. Hãy sống khắp nơi, mọi chỗ, vì đó là nhà anh. Và đừng chờ đến lần tới, đến ngày mai, đến kiếp sau, tôi rất muốn nói cho bà lão đó hiểu rằng như thế, vì lần sau sẽ không bao giờ tới, ngày mai sẽ không bao giờ tới.
Không phải là anh không tái sanh trở lại, anh sẽ tái sanh đi, tái sanh lại hoài, nhưng cứ mỗi lần tái sanh, anh đã quên sạch đi quá khứ. Và rồi anh sẽ bắt đầu làm lại từ đầu, bắt đầu từ ABC.
Hãy là Zorba. Hãy nhớ kỹ là: yêu thích sách suông không giúp ích được gì cả, chỉ có "trở thành" mới có thể giúp ích được.
Anh nói: "Tôi thích quyển sách này vô cùng. Có phải ông muốn chúng tôi giống hệt như Zorba không?"
Không phải giống hệt như vậy, bởi vì tôi không muốn có nhiều Zorba trên cuộc đời này. Không phải giống hệt như vậy, bởi vì sẽ xấu, đơn điệu và buồn chán vô cùng. Anh hãy là Zorba theo cách của anh - chứ không phải giống hệt như Zorba.
Ðừng bao giờ bắt chước một người nào cả, đừng bao giờ là kẻ bắt chước, đó là "tự sát." Anh không bao giờ có thể vui sống, tận hưởng an lạc được nếu anh bắt chước một người nào đó. Anh sẽ mãi mãi chỉ là một tấm giấy carbon, sao lại hình ảnh của người nào đó, anh không bao giờ là bản chính cả. Và tất cả những gì xảy ra trên đời như cái thực, cái đẹp, cái tốt, tự do, thiền định, tình yêu - đều xảy ra trên bản chính chứ không bao giờ trên tờ giấy carbon in chép ra. Anh hãy cảnh giác, coi chừng - đừng giống hệt ai cả: rất nguy hiểm. Nếu anh bắt đầu đi theo vết chân Zorba và làm đúng theo những gì Zorba làm thì anh sẽ gặp rắc rối đấy. Con người thường hay bắt chước như vậy!
Hãy học từ Zorba, học sự bí mật nhưng đừng bao giờ thử bắt chước cái gì cả. Hãy học cái thái độ đó, hãy tán thưởng nó, hãy đi sâu tận vào trong nó, hãy ủng hộ nó, hãy chia xẻ với Zorba, nhưng rồi anh phải đi con đường của riêng anh.
Anh hãy là anh!
Trích - "Những Mẫu Pháp Thoại của Osho về Bát Nhã Tâm Kinh" - Thích Nữ Minh Tâm dịch